KBC 4100
K ể từ khi anh đến
B ồng bềnh một kiếp trai
C hí nam nhi vùng vẫy
BỐN phương in dấu giầy
NGÀN vòng tay huynh đệ
MỘT tình nghĩa tràn đầy
TRĂM năm mãi không phai...
K hi nao anh đến đây
B ên nhau cùng dựng xây
C ho quê hương tươi đẹp
BỐN phương thắm tình này
NGÀN lòng ta chung sức
MỘT gánh giang sơn này
TRĂM tình nghĩa còn đây...
Hoàng Kim Mimosa
Chiều trên đồi Tăng Nhơn Phú
Anh say hồn lặng ngắm ánh hoàng hôn
Nhớ nhung em với tia mắt dỗi hờn
Em yêu dấu hãy chờ anh về phép
Thao trường mồ hôi anh tuôn đổ
Cho quê hương tươi đẹp của chúng mình
Nhịn nhục nào bằng chết sống điêu linh
Bidong nước mắt, nón sắt mồ hôi anh xem nhẹ
Có những đêm mơ màng trên vọng gác
Anh thả hồn về phía cuối trời xa
Ánh đèn đêm thấp thoáng những mái mà
Anh chợt thấy có em bên khung cửa
Đợi anh về chung một giấc mơ hoa...
Hoàng Kim Mimosa
Trời mưa ướt sũng lá rừng
Ướt đêm ứng chiến, ướt chiều hành quân
Mưa sao mưa mãi không ngừng
Tiếng mưa dội xuống Poncho thêm buồn
Thương người chiến sĩ cô đơn
Một mai ngã xuống chiến trường xa xăm
Poncho làm chổ anh nằm
Mưa tuôn giọt lệ đầm đầm xót xa
Cuộc đời một thoáng đi qua
Gian nan cũng chịu phong ba cũng đành
Thương người trai trẻ hùng anh
Mà nay nằm xuống mồ xanh phủ rồi
Nổi trôi vận nước khóc cười
Xưa nay chinh chiến mấy người về đâu !
Hoàng Kim Mimosa
No comments:
Post a Comment