CHIỀU SÂN GA
Sân ga bên ngọn đèn vàng úa
Tô nhuộm thê lương buổi biệt ly
Em níu bàn tay người yêu dấu
Chẳng muốn buông rời để người đi
Vòng tay ly biệt tiễn đưa nhau
Bốn mắt nhìn đau xót nghẹn ngào
Như cùng muốn níu thời gian lại
Như cùng mong ước chẳng xa nhau
Tàu đã xa rời tiếng mưa run
Mà em còn dõi mắt tìm trông
Tàu đã mang người xa xa mãi
Mà em còn nuối tiếc trong lòng
Đẫm ướt khăn tay đã hoen mầu
Đưa người xa khuất thấm lòng đau
Ngơ ngẩn bên đời sân ga vắng
Chẳng biết tình em ở phương nao
Nơi đây bao buổi chiều ly biệt
Bao thuở người đi chẳng hẹn về
Thời gian trôi mãi dài năm tháng
Đoàn tàu đưa mãi...bước xa quê...
Hoàng Kim Mimosa

No comments:
Post a Comment