HỒNG TRẦN
Chỉ là một giấc ngủ trưa
Chỉ là giọt nắng
lưa thưa cuối ngày
Chỉ là mộng giửa
cơn say
Chỉ là chim hót đầu
ngày mà thôi
Chỉ là ngọt đắng đầu
môi
Chỉ là hư ảo xa
xôi mộng đời
Chỉ là tay nhẹ
buông lơi
Chỉ là sương khói
cuộc đời phù du
Chỉ là lá rụng mùa
thu
Là vầng mây trắng
chu du ngang trời
Theo thuyền Bát
Nhã ra khơi
Mênh mông một cõi
vào nơi non bồng
Thuyền đi giữa chốn
hư không
Soi trăng nước lạnh
mênh mông hồng trần
Mai về giữa chốn
phù vân
Giật mình tỉnh giấc
mấy tầng mây đưa
Không còn kể chuyện
sớm trưa
Không còn tiếng
khóc mẹ đưa vào đời...

No comments:
Post a Comment